Được sống trên cõi đời nầy ắt hẳn ông trời đã ưu ái và thiên vị riêng lắm rồi. Thế nhưng, sống như thế nào thì ông hoàn toàn không thiên vị. Ông không cho ai nhiều mà không tìm cách lấy lại của họ đi một ít, thế mới gọi là công bằng? Nếu phân tích kỹ, cuộc sống đầy đủ sung túc như thế nào cũng không bằng một cuộc sống thoải mái, vui vẻ, chẳng lo, chẳng nghĩ. Trên cuộc đời, không có gì là không thể mua được nếu bạn có nhiều tiền nhưng chắc chắn có một thứ mà chúng ta không bao giờ mua được đó là cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc. Cái cười của con người hạnh phúc đó là niềm vui thật sự, họ cười và tâm hồn họ rất thanh thản, cuộc sống họ như thế là vui, và buổi sáng đến với họ với hơi lạnh lạnh của sương sớm, ấm áp của mặt trời buổi sáng cũng là cái sự đón tiếp buổi sáng một cách hây hây, cảm giác bình an, lẫn niềm vui vẻ. Và buổi trưa họ pha trò thả ga, và cười đùa trong cái ánh nắng vàng chóe, sáng rực rỡ, long lanh trên mấy giàn dây leo làm lá cây bạc màu xanh xanh, trắng trắng, mờ...