Hình ảnh: do Nguyễn Cao Tín chụp Hôm nay về lại cánh đồng quê hương, lòng tôi lại khơi dậy biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp đẽ, mà có lẽ đó là những kỉ niệm đẹp nhất trong ký ức của mọi người chúng ta, kỉ kiệm về tuổi thơ ngọt ngào mà sâu lắng, nó cứ như nước dòng sông lúc vơi lúc đầy, nhưng sẽ không bao giờ cạn, nó cứ lãng đãng trôi đi như những đám mây hồng của buổi chiều tà, nhẹ nhàng xuyên qua cành lá để lại những vệt tròn óng ánh như những viên pha lê trong suốt mà đẹp kì lạ, ký ức về một thời còn con nít, có gió thổi rì rào qua hàng tràm xanh biếc đã ngả màu vàng ươm long lanh dưới cái nắng chiều ngọt nhẹ. Cuộc sống nơi thị thành nầy sẽ chẳng bao giờ hiểu được cái ý nghĩa của những buổi chiều trên cánh đồng lúa đã gặt hái vụ mùa xong, ...