Dưới
ánh nắng vàng nhợt của một buổi trưa hè oi ả, đôi bọ hung vẫn miệt mài
chu đít trồng chuối, cố dùng cái chân to khỏe gai góc của mình đẩy từng
centimet một về cái khối khổng lồ tròn lẵn mà đối với loài người đó là
thứ dơ bẩn rác rưởi với hung ta ngàn xưa vẫn là cái món ngon, cái ăn của
nó.
Mặc kệ ai nghĩ nó bẩn, cố tránh càng xa càng tốt, càng nó vẫn cố hết sức đẩy về hang để phục vụ cái ăn, cái đói.
Mà thiết nghĩ đời đôi lúc cũng khốn nạn thật, cái cực khổ hành trình đưa cái khối thức ăn tròn lẵng ấy về không thấm thía gì với cái việc lột hết vòng thức ăn ngoài mới biết được bên trong chỉ là một hạt nhãn được cuộn tròn trong mớ thức ăn ngon lành.
Mà buồn hơn nữa hạt nhãn đang nẩy
mầm chờ hung ta đẩy ra khỏi hang không có lúc nó phá nát gia đình hung
ta cũng không chừng. Hung nằm thở dốc mệt mỏi chán chường.
‘’Thôi bỏ, đi lăn *** tiếp đây!’’
Sài Gòn 3-12-2016
Nguyễn Cao Tín
|
Chó có nhiều loại. Mà cũng lạ lắm, chó hùa là loại chó khốn nạn nhất trong các loài chó, nó còn nguy hiểm hơn nhiều nhiều lần so với cho sói hay chó săn, đặc tính nó không cắn người khi cần thiết, mà nó lại cắn người mọi lúc mọi nơi, bất cứ lúc nào có cơ hội là cắn, bất cứ lúc nào có con chó nào khác phất cờ, là nó cắn xé thôi. Cuộc đời ghét nhất là loại chó hùa. Người ta nói mũi chó rất nhạy, nó có thể đánh hơi chính xác thứ gì nó muốn, thậm chí nó đi tè ở đâu nó cũng đánh hơi được, bất kể lúc nào, hoặc đôi lúc chỉ cần con chó cái đi ngang qua là nó đã đánh hơi được liền. Cũng là loại chó, chó hùa nó lại không giỏi đánh hơi, bù lại lỗ tai nó thính vô cùng, nó đang làm công việc gì chỉ cần nghe đâu đó tiếng động, hay tiếng ai đó nói chuyện từ rất xa là nó chúi mũi vào và lợi dụng cơ hội để cắn. Chó hùa cắn không để lại vết thương trên da thịt mà đôi lúc chỉ để lại vài vết thương lòng, khó phai, khó xóa, để lần sau người ta chỉ cần thấy nó lảng vản đâu đó gần mình là tự độn...
Nhận xét
Đăng nhận xét